Ngày đăng: [Tuesday, June 21, 2016]
Đây là bài phát biểu của bà cựu Ngoại trưởng Hoa Kỳ Hillary Clinton tại Trung Tâm Đông Tây Honolulu vào ngày 11/10/2011 cho chiến lược toàn cầu của Hoa Kỳ trong cả thế kỷ XXI. Nếu bà trúng cử Tổng thống Hoa Kỳ tháng 11/2016 sắp tới, ắt chiến lược này sẽ tiếp tục. Đã đến lúc phải làm rõ. Tôi xin chuyển ngữ và lưu thành 5 phần.
Tương lai chính trị sẽ được quyết định ở châu Á, không phải ở Afghanistan hay Iraq và Hoa Kỳ sẽ là trung tâm quyền lực của hành động.
Ảnh của Foriegn Policy
Bài viết gốc: America's Pacific Century TỔNG QUAN
Tương lai chính trị sẽ được quyết định ở châu Á, không phải ở Afghanistan hay Iraq và Hoa Kỳ sẽ là trung tâm quyền lực của hành động.
Khi cuộc chiến tranh ở Iraq đang dần lắng xuống và Mỹ bắt đầu rút quân khỏi Afghanistan, Mỹ đứng ở một đỉnh trụ cột quan trọng. Hơn 10 năm qua, chúng ta đã phân bổ nguồn lực lớn cho những hai nơi. Trong 10 năm tới, chúng ta cần phải thông minh và có hệ thống về nơi mà chúng ta đầu tư thời gian và sức mạnh, vì vậy mà chúng ta phải đặt mình vào vị trí tốt nhất để duy trì sự lãnh đạo của chúng ta, đảm bảo lợi ích của chúng ta, và nâng tầm các giá trị của chúng ta. Do đó, một trong những nhiệm vụ quan trọng nhất của người lãnh đạo nước Mỹ trong thập kỷ tới sẽ không thể thay đổi một gia tăng đầu tư đáng kể - ngoại giao, kinh tế, chiến lược, và mặt khác - trong khu vực châu Á-Thái Bình Dương.
Châu Á-Thái Bình Dương đã trở thành một động lực chính của nền chính trị toàn cầu. Trải dài từ tiểu lục địa Ấn Độ đến các bờ biển phía tây của Mỹ, khu vực trải dài hai đại dương - Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương - đang ngày càng gia tăng sự liên kết vận tải và chiến lược. Khu vực tự hào có gần một nửa dân số thế giới. Nó bao gồm nhiều chìa khóa quan trọng của nền kinh tế toàn cầu, cũng như những nước đang phát triển thải ra lượng lớn nhất của các khí gây hiệu ứng nhà kính. Đó là nơi có nhiều đồng minh chủ chốt của chúng ta và những cường quốc mới nổi như Trung Quốc, Ấn Độ và Indonesia.
Vào thời điểm mà khu vực này đang xây dựng một nền an ninh và cấu trúc kinh tế chín mùi hơn để thúc đẩy sự ổn định và thịnh vượng, sự cam kết của Hoa Kỳ có là điều cần thiết. Nó sẽ giúp xây dựng và chia sẻ vai trò lãnh đạo liên tục của Mỹ trong thế kỷ này, cũng như cam kết sau Thế chiến II của chúng ta trong xây dựng một mạng lưới xuyên Đại Tây Dương lâu dài của các tổ chức và các mối quan hệ tốt đẹp hơn gấp bội - và tiếp tục làm vì thế. Đã đến lúc Hoa Kỳ phải thực hiện những đầu tư tương tự như một quyền lực ở Thái Bình Dương, một phương hướng chiến lược được thiết lập bởi Tổng thống Barack Obama ngay từ ngày đầu của chính quyền và đã được xem là quyền lợi của Hoa Kỳ.
Với Iraq và Afghanistan vẫn còn trong quá trình chuyển đổi và những thách thức kinh tế nghiêm trọng ở đất nước của chúng ta, trong bối cảnh chính trường Mỹ, các chính khách và dân đang kêu gọi chúng tôi không chuyển trục, mà phải trở về nhà. Họ hạn chế sự tham gia ngoại giao của chúng tôi, ủng hộ các áp lực ưu tiên quốc nội. Những xung động là điều dễ hiểu, nhưng là sai lầm. Những ai nói rằng chúng ta không còn có thể đủ khả năng để tham gia với thế giới là thực sự lạc hậu - chúng ta không thể không mở rộng ngoại giao. Từ việc mở rộng thị trường mới cho các doanh nghiệp Mỹ để kiềm chế phổ biến vũ khí hạt nhân, để giữ gìn tự do hàng hải cho thương mại và những công việc của chúng ta ở nước ngoài nắm giữ chìa khóa cho sự thịnh vượng và an ninh của chúng ta ở nhà. Trong hơn sáu thập kỷ qua, Mỹ đã chống lại lực hấp dẫn của những cuộc tranh luận "trở về nhà" và tiềm ẩn lý lẽ chẳng lợi lộc gì - zero-sum - của những lập luận này. Chúng ta phải tiếp tục con đường đã đi.
Ngoài biên giới của chúng ta, người ta cũng đang tự hỏi về ý định của Mỹ - Thiện ý của chúng ta là vẫn tham gia và để lãnh đạo. Ở châu Á, họ hỏi liệu chúng ta có thực sự ở lại, cho dù chúng ta có thể sẽ bị phân tâm một lần nữa bởi sự kiện ở những nơi khác, cho dù chúng ta có thể làm - và giữ - cam kết kinh tế và chiến lược đáng tin cậy, và liệu chúng ta có thể trở lại những cam kết thành hành động. Câu trả lời là: Chúng tôi có thể, và chúng tôi sẽ.
Khai thác sự tăng trưởng và tính năng động của châu Á là trung tâm lợi ích kinh tế và chiến lược của Mỹ và ưu tiên quan trọng của Tổng thống Obama. Mở cửa thị trường ở châu Á cung cấp cho Hoa Kỳ với những cơ hội chưa từng có cho đầu tư, thương mại, và tiếp cận với công nghệ tiên tiến. phục hồi kinh tế của chúng ta ở quê nhà sẽ phụ thuộc vào xuất khẩu và khả năng của các doanh nghiệp Mỹ để khai thác vào các cơ sở tiêu dùng rộng lớn và ngày càng tăng của châu Á. Về mặt chiến lược, duy trì hòa bình và an ninh khu vực châu Á-Thái Bình Dương ngày càng quan trọng đối với sự tiến bộ toàn cầu, thông qua việc bảo vệ tự do hàng hải ở Biển Đông, việc chống lại những nỗ lực gia tăng vũ khí hạt nhân của Bắc Triều Tiên, hoặc đảm bảo tính minh bạch trong các hoạt động quân sự của quốc gia chủ chốt của khu vực .
Cũng như Châu Á là quan trọng đối với tương lai của Mỹ, một nước Mỹ tham gia vào khu vực là quan trọng đối với tương lai của Châu Á. Khu vực này háo hức sự lãnh đạo và kinh doanh của chúng ta - có lẽ là nhiều hơn so với bất cứ lúc nào trong lịch sử hiện đại. Chúng ta là sức mạnh duy nhất với một mạng lưới các đồng minh mạnh mẽ trong khu vực, không có tham vọng lãnh thổ, và một ghi nhận lâu dài đóng góp vì lợi ích chung. Cùng với các đồng minh của chúng ta, chúng ta có bảo đảm an ninh khu vực trong nhiều thập kỷ - tuần tra các tuyến đường biển của châu Á và duy trì sự ổn định - và điều đó đã lần lượt giúp tạo ra các điều kiện cho sự phát triển. Chúng ta đã giúp tích hợp hàng tỷ người trên toàn khu vực vào nền kinh tế toàn cầu bằng cách thúc đẩy kinh tế sản xuất, nâng cao vị thế xã hội, và lớn hơn là liên kết người với người. Chúng ta là một đối tác chính thương mại và đầu tư, là nguồn sáng tạo có lợi cho người lao động và doanh nghiệp trên cả hai bờ Thái Bình Dương, là nơi có đến 350.000 sinh viên châu Á du học mỗi năm, một nhà vô địch của các thị trường mở, và một đối tác bênh vực cho nhân quyền phổ quát.
Tổng thống Obama đã dẫn đầu một nỗ lực nhiều mặt và liên tục để toàn bộ chính phủ có đầy đủ vai trò không thể thay thế của chúng tôi ở Thái Bình Dương. Đây là một nỗ lực trong lặng lẽ. Rất nhiều công việc của chúng tôi đã làm không được đưa lên trang đầu của báo chí, bởi vì bản chất của nó - đầu tư dài hạn là kém sôi động hơn so với các cuộc khủng hoảng trước mắt - và vì tính cạnh tranh tiêu đề với các phần khác của thế giới.
Là bộ trưởng ngoại giao, tôi đã phá vỡ truyền thống và bắt tay vào chuyến đi nước ngoài chính thức đầu tiên của tôi đến châu Á. Trong bảy chuyến đi của tôi kể từ đó, tôi đã có đặc quyền để tận mắt nhìn thấy những biến đổi nhanh chóng đang diễn ra trong khu vực, toan tính bao nhiêu tương lai của Hoa Kỳ được gắn liền với tương lai của khu vực châu Á-Thái Bình Dương. Một xoay trục chiến lược tới khu vực phù hợp một cách hợp lý trong nỗ lực tổng thể toàn cầu của chúng ta để bảo vệ và duy trì sự lãnh đạo toàn cầu của Mỹ. Sự thành công của cuộc xoay trục này đòi hỏi phải duy trì và thúc đẩy một sự đồng thuận lưỡng đảng về tầm quan trọng của khu vực châu Á-Thái Bình Dương đến lợi ích quốc gia của chúng ta; chúng tôi tìm cách xây dựng dựa trên một truyền thống mạnh mẽ sự tham gia của Tổng thống và bộ trưởng ngoại giao của cả hai đảng trên nhiều thập kỷ. Nó cũng đòi hỏi phải thực hiện thông minh của một chiến lược khu vực thống nhất nhằm tính toán sự ảnh hưởng toàn cầu của sự lựa chọn của chúng ta.
Đón đọc phần 2: Chiến lược trong khu vực như thế nào?
Sài Gòn, 17h17' ngày thứ Ba, 21/6/2016
Châu Á-Thái Bình Dương đã trở thành một động lực chính của nền chính trị toàn cầu. Trải dài từ tiểu lục địa Ấn Độ đến các bờ biển phía tây của Mỹ, khu vực trải dài hai đại dương - Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương - đang ngày càng gia tăng sự liên kết vận tải và chiến lược. Khu vực tự hào có gần một nửa dân số thế giới. Nó bao gồm nhiều chìa khóa quan trọng của nền kinh tế toàn cầu, cũng như những nước đang phát triển thải ra lượng lớn nhất của các khí gây hiệu ứng nhà kính. Đó là nơi có nhiều đồng minh chủ chốt của chúng ta và những cường quốc mới nổi như Trung Quốc, Ấn Độ và Indonesia.
Vào thời điểm mà khu vực này đang xây dựng một nền an ninh và cấu trúc kinh tế chín mùi hơn để thúc đẩy sự ổn định và thịnh vượng, sự cam kết của Hoa Kỳ có là điều cần thiết. Nó sẽ giúp xây dựng và chia sẻ vai trò lãnh đạo liên tục của Mỹ trong thế kỷ này, cũng như cam kết sau Thế chiến II của chúng ta trong xây dựng một mạng lưới xuyên Đại Tây Dương lâu dài của các tổ chức và các mối quan hệ tốt đẹp hơn gấp bội - và tiếp tục làm vì thế. Đã đến lúc Hoa Kỳ phải thực hiện những đầu tư tương tự như một quyền lực ở Thái Bình Dương, một phương hướng chiến lược được thiết lập bởi Tổng thống Barack Obama ngay từ ngày đầu của chính quyền và đã được xem là quyền lợi của Hoa Kỳ.
Với Iraq và Afghanistan vẫn còn trong quá trình chuyển đổi và những thách thức kinh tế nghiêm trọng ở đất nước của chúng ta, trong bối cảnh chính trường Mỹ, các chính khách và dân đang kêu gọi chúng tôi không chuyển trục, mà phải trở về nhà. Họ hạn chế sự tham gia ngoại giao của chúng tôi, ủng hộ các áp lực ưu tiên quốc nội. Những xung động là điều dễ hiểu, nhưng là sai lầm. Những ai nói rằng chúng ta không còn có thể đủ khả năng để tham gia với thế giới là thực sự lạc hậu - chúng ta không thể không mở rộng ngoại giao. Từ việc mở rộng thị trường mới cho các doanh nghiệp Mỹ để kiềm chế phổ biến vũ khí hạt nhân, để giữ gìn tự do hàng hải cho thương mại và những công việc của chúng ta ở nước ngoài nắm giữ chìa khóa cho sự thịnh vượng và an ninh của chúng ta ở nhà. Trong hơn sáu thập kỷ qua, Mỹ đã chống lại lực hấp dẫn của những cuộc tranh luận "trở về nhà" và tiềm ẩn lý lẽ chẳng lợi lộc gì - zero-sum - của những lập luận này. Chúng ta phải tiếp tục con đường đã đi.
Ngoài biên giới của chúng ta, người ta cũng đang tự hỏi về ý định của Mỹ - Thiện ý của chúng ta là vẫn tham gia và để lãnh đạo. Ở châu Á, họ hỏi liệu chúng ta có thực sự ở lại, cho dù chúng ta có thể sẽ bị phân tâm một lần nữa bởi sự kiện ở những nơi khác, cho dù chúng ta có thể làm - và giữ - cam kết kinh tế và chiến lược đáng tin cậy, và liệu chúng ta có thể trở lại những cam kết thành hành động. Câu trả lời là: Chúng tôi có thể, và chúng tôi sẽ.
Khai thác sự tăng trưởng và tính năng động của châu Á là trung tâm lợi ích kinh tế và chiến lược của Mỹ và ưu tiên quan trọng của Tổng thống Obama. Mở cửa thị trường ở châu Á cung cấp cho Hoa Kỳ với những cơ hội chưa từng có cho đầu tư, thương mại, và tiếp cận với công nghệ tiên tiến. phục hồi kinh tế của chúng ta ở quê nhà sẽ phụ thuộc vào xuất khẩu và khả năng của các doanh nghiệp Mỹ để khai thác vào các cơ sở tiêu dùng rộng lớn và ngày càng tăng của châu Á. Về mặt chiến lược, duy trì hòa bình và an ninh khu vực châu Á-Thái Bình Dương ngày càng quan trọng đối với sự tiến bộ toàn cầu, thông qua việc bảo vệ tự do hàng hải ở Biển Đông, việc chống lại những nỗ lực gia tăng vũ khí hạt nhân của Bắc Triều Tiên, hoặc đảm bảo tính minh bạch trong các hoạt động quân sự của quốc gia chủ chốt của khu vực .
Cũng như Châu Á là quan trọng đối với tương lai của Mỹ, một nước Mỹ tham gia vào khu vực là quan trọng đối với tương lai của Châu Á. Khu vực này háo hức sự lãnh đạo và kinh doanh của chúng ta - có lẽ là nhiều hơn so với bất cứ lúc nào trong lịch sử hiện đại. Chúng ta là sức mạnh duy nhất với một mạng lưới các đồng minh mạnh mẽ trong khu vực, không có tham vọng lãnh thổ, và một ghi nhận lâu dài đóng góp vì lợi ích chung. Cùng với các đồng minh của chúng ta, chúng ta có bảo đảm an ninh khu vực trong nhiều thập kỷ - tuần tra các tuyến đường biển của châu Á và duy trì sự ổn định - và điều đó đã lần lượt giúp tạo ra các điều kiện cho sự phát triển. Chúng ta đã giúp tích hợp hàng tỷ người trên toàn khu vực vào nền kinh tế toàn cầu bằng cách thúc đẩy kinh tế sản xuất, nâng cao vị thế xã hội, và lớn hơn là liên kết người với người. Chúng ta là một đối tác chính thương mại và đầu tư, là nguồn sáng tạo có lợi cho người lao động và doanh nghiệp trên cả hai bờ Thái Bình Dương, là nơi có đến 350.000 sinh viên châu Á du học mỗi năm, một nhà vô địch của các thị trường mở, và một đối tác bênh vực cho nhân quyền phổ quát.
Tổng thống Obama đã dẫn đầu một nỗ lực nhiều mặt và liên tục để toàn bộ chính phủ có đầy đủ vai trò không thể thay thế của chúng tôi ở Thái Bình Dương. Đây là một nỗ lực trong lặng lẽ. Rất nhiều công việc của chúng tôi đã làm không được đưa lên trang đầu của báo chí, bởi vì bản chất của nó - đầu tư dài hạn là kém sôi động hơn so với các cuộc khủng hoảng trước mắt - và vì tính cạnh tranh tiêu đề với các phần khác của thế giới.
Là bộ trưởng ngoại giao, tôi đã phá vỡ truyền thống và bắt tay vào chuyến đi nước ngoài chính thức đầu tiên của tôi đến châu Á. Trong bảy chuyến đi của tôi kể từ đó, tôi đã có đặc quyền để tận mắt nhìn thấy những biến đổi nhanh chóng đang diễn ra trong khu vực, toan tính bao nhiêu tương lai của Hoa Kỳ được gắn liền với tương lai của khu vực châu Á-Thái Bình Dương. Một xoay trục chiến lược tới khu vực phù hợp một cách hợp lý trong nỗ lực tổng thể toàn cầu của chúng ta để bảo vệ và duy trì sự lãnh đạo toàn cầu của Mỹ. Sự thành công của cuộc xoay trục này đòi hỏi phải duy trì và thúc đẩy một sự đồng thuận lưỡng đảng về tầm quan trọng của khu vực châu Á-Thái Bình Dương đến lợi ích quốc gia của chúng ta; chúng tôi tìm cách xây dựng dựa trên một truyền thống mạnh mẽ sự tham gia của Tổng thống và bộ trưởng ngoại giao của cả hai đảng trên nhiều thập kỷ. Nó cũng đòi hỏi phải thực hiện thông minh của một chiến lược khu vực thống nhất nhằm tính toán sự ảnh hưởng toàn cầu của sự lựa chọn của chúng ta.
Video tóm tắt hơn 60 phút chiến lợợc Thế kỷ Thái Bình Dương của Hoa Kỳ
Đón đọc phần 2: Chiến lược trong khu vực như thế nào?
Sài Gòn, 17h17' ngày thứ Ba, 21/6/2016
0 Nhận xét